Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

[Youth Confessions] Chia Sẻ Của Chàng Trai Content Và Cái "Nghiệp Cầm Bút"

Nghiệp
Tôi ghét viết, dù tôi được nhận xét có thể viết hay hơn các bạn cùng trang lứa, và tôi không hề luyện tập nhiều.
Tôi ghét viết, vì bố tôi cho rằng “con trai học văn là ẻo lả”, và quan trọng hơn cả là khi nhìn bọn học khối C, D; tôi có cùng quan điểm với ông.
Và giờ, nghiệp quật. Tôi kiếm sống bằng cách đi bán chữ.

Bạn có thể nói rằng tôi có quyền lựa chọn: “có ai dí dao vào cổ mày bắt mày chọn làm content?”. Chà, lúc đó thì cái thằng “cuộc đời” nó không dí dao vào cổ, nó chỉ thể hiện bằng việc tiền cứ ít dần trong ví, tối nay không biết ăn gì và tôi cần đưa ra một sự lựa chọn để có thể kiếm cơm hàng tháng khi quyết định nghỉ học. Tôi phải làm ra sản phẩm có giá trị cho xã hội, để đem bán đặng còn nuôi sống bản thân.
Lúc đó, tôi chỉ có thể lựa chọn nghiệp viết, bởi vì nó là thứ duy nhất tôi có đủ nguồn lực để bắt đầu. Chả có nghề nào dễ dàng hơn thế: 1 cây bút, 1 mảnh giấy, chào mừng đến với nghiệp content.
Để nói thêm, làm nhiếp ảnh bạn phải đầu tư con máy ảnh (body) và lens đâu đó tầm 60 củ, rồi thì đi học về setup để có một khung hình; để làm thiết kế bạn cũng phải đi học về màu sắc, bố cục, mua sắm laptop và wacom (chi phí theo lời bạn AD chỗ tôi cũng tầm mấy chục)… Quan trọng nhất, đó không phải là những thứ có thể bắt đầu được NGAY như nghiệp viết.
Tôi may mắn không phải bắt đầu từ nguồn lực tối thiểu như thế, tôi còn 1 cái laptop cũ từ đời Tống, thứ có thể giúp tôi research, “xào” bài từ các nguồn khác, và bắt đầu công việc.
Tôi đã “mài” cái khả năng lúc đó tôi cho là “thiên bẩm” để kiếm ăn như thế.
Không may, tôi kiếm được cơm từ nó thật.
Nên nó vận vào người tôi đến tận bây giờ. Không biết nên vui hay buồn.

Một trong những lý do tôi gọi đây là "nghiệp", là bởi tôi không thấy vui khi viết, nhưng tôi vẫn phải viết hàng ngày. Nó kéo theo 1 lô những thứ không liên quan đến việc viết (như deadline), gom chung lại trong 1 gói hàng rồi đặt tên là "công việc". Thực chất, nếu 8 tiếng làm việc fulltime được gọi là "content" thì viết chỉ chiếm chừng phân nửa con số đó. Thời gian còn lại là để research, tìm ý tưởng, chỉnh sửa câu chữ theo feedback của khách...
Tôi không thấy vui khi viết, là bởi thay vì nói giọng văn của mình, tôi phải nói giọng văn của nhãn hàng. Nhiều khi viết được vài dòng, cái "tôi" trong câu chữ lại lòi ra, rồi lại ngồi cặm cụi xóa đi viết lại.
Sau 2 năm làm nghề, tôi "kill" được cái giọng văn đó, đồng thời cũng "kill" luôn cái ham muốn viết của mình. Từ đó, việc viết với tôi chỉ còn là công việc. Tôi trở thành một cái máy gõ chữ, nhận thông tin Input: dữ liệu, USP, mục đích, hình mẫu thương hiệu… rồi rè rè rè ra Output: bài viết, landing page, nội dung cho 1 sản phẩm truyền thông nào đó.

Nhưng kể ra, cũng phải cảm ơn cái nghiệp viết.
  • Nghiệp viết biến tôi từ 1 đứa chỉ mài thiên phú ra ăn, đã dần dần cải thiện về ngôn ngữ, văn phong, để từ đó phục vụ được những khách hàng khó tính (tất nhiên, có thêm tiền).
  • Nghiệp viết giúp tôi kiếm được tiền ăn hàng ngày, cuộc sống được cải thiện khi có thể mua cái này cái kia nhờ bán chữ.
  • Nghiệp viết giúp tôi tích cóp được ít tiền gửi về nhà, trả nợ hồi sinh viên, giúp bố mẹ sửa sang lại căn phòng cũ.
  • Và nghiệp viết còn mở ra cơ hội, giúp tôi vươn tới những tầm cao hơn, dù có thể nó không còn liên quan đến việc viết lách nhiều nữa.

Vậy nên, có lẽ nên nói rằng công việc này giống như thứ cho tôi mọi thứ, dù rằng tôi không thích nó. Nếu coi như vậy, tôi lại thành một kẻ vô ơn.
Hôm nay, tôi quyết định sẽ thử "yêu" lại cái nghiệp viết, để xem nó có ra được cái gì hay ho hay không. Bắt đầu từ việc viết về những thứ nhỏ nhặt trong cuộc sống (tất nhiên khi deadline chưa đến) như một cách để giải tỏa mỗi khi tâm trạng.
Hi vọng rằng, sau khi gom góp lại, tôi sẽ cảm thấy niềm vui khi cầm bút, hoặc chí ít nó trở thành cách tôi giải tỏa cảm xúc (chứ không đi cắn người).
Xin lỗi và cảm ơn, nhưng rất tiếc chúng ta vẫn phải gặp nhau nhiều, "nghiệp" ạ!

Tác giả bài viết: Lê Minh Hiếu

Ảnh: Deadline trong ngày

-------------------------------------------------------------------------------------------------------

>>> Giới trẻ Việt Nam thiếu định hướng nghề nghiệp, các anh chị hãy cùng YBOX giúp các bé một tay vì một thế hệ trẻ không lãng phí bao năm đại học bằng những chia sẻ rất thật của mình tại đây nhé: Link  🍁

(*) Đăng kí làm CTV cho dự án Youth Confessions để có cơ hội đóng góp cho cộng đồng và tích lũy thêm những kiến thức định hướng cho nghề nghiệp tại đây: Link 😍

----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

311 lượt xem