Đóng góp ý kiến và báo lỗi phiên bản mới tại đây

public5 năm trước

[Truyền Cảm Hứng] Bạn Làm Gì Vào 8h Tối Mỗi Ngày?

Những tràn pháo tay vang lên sau khi bài thuyết trình về nước Ý hoàn thành, cái nôi của công ty mình, cái nôi của những thành tựu vang dội từ ẩm thực, thời trang cho đến kiến trúc.

Bạn có biết, Prada, Gucci, Armani, Bulgari, Geox đến từ đâu?

Bạn có biết, Pizza, pasta, spaghetti, cappuccino, espresso, tiramisu cũng từ đâu mà đến?

Bạn có biết, Lamborghini, Porsche, BMW, Ferrari là những thương hiệu lẫy lừng của quốc gia nào?

Phải, là Ý. Mình chưa bao giờ đảm đương nổi dù chỉ một phần kiến thức về Ý. Hôm nay vừa thuyết trình mà vừa lơ đễnh đến lạ. Cứ nghĩ phải mà con Vy ở đây, đứng ngay vị trí của mình, thì nó đã chinh phục cả tập thể như thế nào. Mình tìm hiểu về Ý chỉ vì mình phải thuyết trình, mình làm vì công việc. Còn nó là một đứa yêu nước Ý điên dại không lý do, nó tôn thờ ẩm thực và kiến trúc của Ý lên trên tất cả. Và vì cái đam mê yêu thương từng viên gạch của Colosseum, từng miếng ngói của Santa Maria del Fiore, nó theo học ngành kiến trúc với mong ước sau này có đủ nền tảng để tiếp xúc với những thành tựu lộng lẫy ngoài kia. Nhưng rồi, thứ nó thiếu duy nhất lại là ngoại ngữ, ngăn cản nó hết lần này đến lần khác được bay cao hơn. Mình biết có những bạn không tài năng bằng nó, không nhiều đam mê như nó, nhưng vì có điều kiện cần là ngoại ngữ, con đường họ đi nhanh hơn rất nhiều. Bởi vậy từ ngày đi xa, thấy ai làm công việc gì mà không tốt hay không sáng tạo cũng nhớ mấy đứa bạn ở nhà, giỏi lắm chứ bộ, mà tiếng Anh phá tan hoang cái hoài bão tụi nó. Cùng một công việc, cùng nỗ lực như nhau, hay thậm chí bạn nỗ lực còn hơn cả họ, nhưng thu nhập chỉ bằng 1/3. Có bao giờ bạn thấy bất công và đã đến lúc thay đổi?


Mình cũng có người bạn, giỏi giang tháo vát không ai bằng, làm phục vụ nhà hàng khách nào cũng thương. Người ta chưa kịp nói bạn đã đoán ý, tinh tế và quan sát tốt vô cùng. Nhưng cứ lần lượt trượt phỏng vấn ở Maldives, Singapore, Hy Lạp rồi Qatar, chỉ vì thiếu điều kiện căn bản nhất là tiếng Anh. Trong khi bạn của bạn ấy, làm dịch vụ chỉ ở mức bình thường, không kết nối với khách hàng, không tinh tế nhạy cảm, nhưng người ta đã được ra khỏi lũy tre làng làm việc, với thu nhập đương nhiên cao hơn 3-4 lần. Có bao giờ bạn thấy bất công và đã đến lúc thay đổi?

Cũng như bé em ở Hội An, thấy chị hàng xóm làm homestay, thu nhập đủ để uống 25 ly trà sữa mỗi ngày, một mình chị ôm hết công việc, bé cũng quyết chí làm theo, nhưng rồi em mới bàng hoàng nhận ra là em không thể đảm đương việc giao tiếp với khách ngoại quốc (và đa số khách của em lại là ngoại quốc), thành thử em phải tốn khá nhiều tiền vào chuyện thuê người giao tiếp, dẫn tour, thu nhập của bé bây giờ chỉ đủ để uống 15 ly trà sữa mỗi ngày.

Ngày xưa nữa, mình có chị đồng nghiệp hơn mình 2 năm kinh nghiệm, giỏi hơn mình 4 lần và hai đứa cùng ước ao được làm việc quốc tế. Vào 8h tối mỗi ngày mình hay ngồi luyện BBC thì chị lại luyện hết series phim Hàn đến phim Thái. Hiện giờ mình đang ngồi uống ly cafe 310.000 view chọc trời, đang gọi điện nói chuyện với chỉ đầu dây bên kia ở Vũng Tàu cạnh ly café 31.000 view thanh niên đánh nhau. Có bao giờ bạn thấy bất công và đã đến lúc thay đổi?

“Những gì bạn làm vào 8h-10h mỗi đêm sẽ quyết định bạn là ai sau này”.


Tái bút:

– Bài này viết hồi 3 tháng trước, nay nhân dịp con bạn vừa rớt Ielts tính bỏ cuộc nên post luôn.

– Mình chỉ nhắn nhủ đến những bạn muốn đi xa hơn, muốn ra khỏi luỹ tre làng, thì ngoài những kĩ năng thiết yếu, Tiếng Anh là điều kiện cần đương nhiên. Mình không quy chụp rằng muốn hạnh phúc thì phải biết tiếng Anh, muốn giàu thì phải biết tiếng Anh, đương nhiên là không liên quan rồi, và mong cầu cùng mức độ bằng lòng mỗi người mỗi khác.

– Ví dụ về bạn mình rớt phỏng vấn đi Singapore/ Hy Lạp/ Qatar là hoàn toàn vì tiếng Anh còn yếu. Vì bạn làm mảng nhà hàng, thuộc về ngành du lịch, mà du lịch thì đương nhiên hướng tới rất nhiều số lượng khách ngoại quốc. Nên đừng nói là dân Hy Lạp không nói tiếng Anh nên bạn rớt vì kĩ năng nhé. Mình chỉ nói về ngành du lịch, chứ không phải một công ty phần mềm hay đa quốc gia như Unilever xyz. Ngành gì chỉ cần kĩ năng và body language mình không nói, chứ đã làm du lịch lại apply quốc tế thì thứ căn bản nhất bạn có phải là tiếng Anh (Đã từng bị phản biện về ví dụ này nên phải giải thích rõ ở đây).

– Ngày xưa biết tiếng Anh còn là lợi thế, chứ bây giờ thế giới phẳng lắm luôn rồi, nó là một dạng yêu cầu tối thiểu trong CV.


[Liên Kết Với Tác Giả Bài Viết - Cộng Đồng Tác Gỉa Chuyên Sâu AUTHORITY]

Tác giả:  Nancy Nguyen

Những ngày 15 tuổi, nằm gác chân trên sân thượng mơ màng được thoát ra khỏi Việt Nam, bằng mọi cách, nhanh nhất có thể. 25 tuổi, cũng nằm gác chân trên sân thượng, khi đã "thoát" ra khỏi Việt Nam hơn 2 năm, làm được những điều mình muốn. Chỉ trái ngược một điều, khát khao được trở về, về với gia đình, với những điều bình dị nhất. Rốt cuộc, niềm vui chưa bao giờ phụ thuộc vào chuyện đi hay ở, thành tích hay tài sản, chưa bao giờ ...

Xem thêm nhiều bài viết khác của tác giả tại  chuyennancyke.wordpress.com

Follow Facebook Authority- Cộng Đồng Tác Gỉa Chuyên Sâu để đọc thêm các bài viết mang tính chất chuyên sâu thuộc nhiều lĩnh vực/ chủ đề khác nhau từ các tác giả là Blogger/ Author đang sinh sống và làm việc tại Việt Nam.


----------------------------

Hợp Tác Cùng YBOX.VN Truyền Thông Miễn Phí - Trả Phí Theo Yêu Cầu tại http://bit.ly/YBOX-Partnership

602 lượt xem